Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
DIỄN ĐÀN CAO PHONG | CAO PHONG - HÒA BÌNH | CỘNG ĐỒNG CAO PHONG ONLINE | HUYỆN CAO PHONG - TỈNH HÒA BÌNH | THPT CAO PHONG | HÒA BÌNH ONLINE | TIN TỨC CAO PHONG | SỰ KIỆN CAO PHONG | THÔNG TIN CAO PHONG | XEM HÀI TẾT 2011 | GALA TẾT 2011 | TẾT TÂN MÃO 2011
[Thành viên] - XnConvert [BQT] - Điều hành diễn đàn
Tham gia : 14/07/2011
Tên : Phạm Minh Hải
Bài viết : 440
Điểm hiện có : 963
Cảm ơn : 22
Đến từ : Số 100 khu 4 TT Cao Phong - Cao Phong - Hoà Bình
Tiêu đề: ......Đánh rơi ..... rồi mất .......
Con đường ta đã đi qua...
Ta đánh rơi một chút buồn. Một chút cô độc. Một chút mong manh.
Ta đánh rơi một chút sợ hãi. Một chút hoang mang.
Đánh rơi một chút mộng mơ. Một chút hồn nhiên. Một chút trong veo nơi đáy mắt. Một chút dại khờ. Một chút ngây thơ.
Ta đánh rơi những mảnh hi vọng. Ta không muốn chờ đợi và tin tưởng. Ta mất một phần niềm tin.
Hình như thế ...
Ta đánh rơi những ước mơ, những khát vọng.
Dù chưa bao giờ ngừng cháy trong ta, nhưng đã không thể cùng ta tiếp tục cuộc hành trình.
Ta đánh rơi thương nhớ.
Đánh rơi ánh mắt... Đánh rơi cả những đêm đi ngủ chỉ mong ngày mai lại tới, để ta được trông ngóng...
Không còn ...
Ta đánh rơi Ngày xưa. Đánh rơi Ta của những ngày đã qua, những chặng đường đã đi không biết bao giờ mới tìm lại.
Đôi khi muốn quay lại.
Nhưng nhìn con đường dài hun hút đang nhỏ dần đằng sau , ... ta biết một điều, không bao giờ ta có thể tìm lại, mãi mãi, ...
Ta nhớ...
Nhớ những lúc hồi hộp bấm số điện thoại thân quen, chỉ để tự nhủ lòng, rằng mình sẽ không quên, không bao giờ quên được...
Nhớ những ước mơ ngày thơ bé. Ước mơ được bay lên trời. Ước mơ làm ca sĩ. Nhớ cả những khát khao tuổi hồng mới chớm.
Sao tất cả xa, xa lắm rồi nhỉ. Những khát vọng ấy. Những ước mơ ta đã nuôi dưỡng nó lớn lên.
Để biết rằng có những ước mơ sinh ra chỉ để là mơ ước, chỉ để là thứ cho ta hi vọng, cho ta chờ đợi... Thèm được nói câu Em Yêu Anh với người ta hằng yêu dấu. Thèm được dại khờ, ngốc nghếch. Thèm được đợi chờ đợi... Thèm được là ta của những ngày ấy...
Ta đã không còn những giọt nước mắt xưa. Ta đã bỏ lạ sau lưng hoài niệm về một người ta đã đi qua.
Hờ hững...
Ước mong một lần được là Ta của ngày xưa.
Để tiếp tục mơ ước viển vông. Để mong nhớ. Để thấy mình cô độc. Để cười hồn nhiên. Để khóc oà lên mỗi khi ta bùn...
Nhưng làm sao có thể quay lại những nẻo đường ta đã đi, khi còn rất nhiều chặng đường dài phía trước đang chờ ta. Những chặng đường không cần ước mơ xa thuở nào...
Ta đã thử tìm lại. Nhưng mãi mãi k thể. Những điều ta đánh rơi cứ chạy dần xa ta, để rơi vào miền hư vô và xa thẳm của quá khứ.
Ngày xưa! Giờ chỉ còn là mảnh thuỷ tinh xanh, xa, xa dần...
Để dành lại những gì đã qua, để dành thôi,
chỉ vậy thôi....
Copy đường link dưới đây gửi đến nick yahoo bạn bè!
......Đánh rơi ..... rồi mất .......
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Viết tiếng Việt có dấu, là tôn trọng người đọc. * Chia sẻ bài sưu tầm có ghi rõ nguồn, là tôn trọng người viết. * Thực hiện những điều trên, là tôn trọng chính mình.
-Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài